HomeChâu ÁMalaysiaKhông gục ngã ở Miri - Thành phố biển và những cung...

Không gục ngã ở Miri – Thành phố biển và những cung đường rừng

Cơn mưa vẫn dai dẳng từ lúc tôi rời khỏi Brunei, thủ tục nhập cảnh cũng không mất quá nhiều thời gian, vì thời điểm này không nhiều người qua lại biên giới. Hành khách trên chiếc xe bus tính luôn cả tôi thì cũng chưa đếm qua hết được 10 ngón tay.

KHÁM PHÁ THÀNH PHỐ BIỂN MIRI

Bến xe Miri trông cũng đìu hiu, nước ngập xấp xấp trên nền xi măng sơ sài nên tôi phải nhón chân khi bước từ xe bus vào trong khu vực nhà chờ để khỏi bị ướt giày. “Giờ bạn sẽ đi đâu?” Ông Tom, người bạn Mỹ mới quen trên chuyến xe hỏi. Tôi thật sự chưa có bất kì ý kiến gì cho câu trả lời. Chỉ là muốn đi vào trung tâm thành phố thôi. Vì ông Tom đã từng có vài năm làm việc ở Malaysia khi còn trẻ (hiện tại ông đã tầm 60 rồi), nên ông có thể nói được tiếng Bahasa. Ông nhanh chóng hỏi ra chuyến xe bus để đi vào thành phố Miri.Chờ cũng không lâu lắm, bọn tôi lên xe khi nó vừa rục rịch dưới làn mưa đang lộp độp trên những mái hiên. Vì Tom không có sẵn tiền Ringit của Malay nên tôi đã trả giùm cho ông tiền vé, tôi cũng không nhớ rõ là 1, hay 2 Rm gì đó, nhưng không nhiều đâu, vì chiếc xe bus này cũng tồi tàn lắm rồi. Tôi và ông ngồi trên xe và trao đổi thêm về những chuyến đi, về công việc của ông. Khi biết tôi chưa có chỗ ở và cũng chỉ dự định cắm trại ở đâu đó, thì ông đề nghị rằng tôi có thể ở chỗ của ông. Vì ông có đặt một giường dorm những chỉ ở tới chiều vì tối ra sân bay rồi, tôi có thể ở đó nếu muốn. Ừ thì, tôi cũng đã không từ chối.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Xe tới trạm trung tâm, bọn tôi đi bộ tới chỗ trọ và trao đổi với anh bạn lễ tân ở đó về việc ông Tom sẽ nhượng lại giường cho tôi, bọn tôi cũng hỏi thêm vài địa điểm để thăm thú xung quanh. Chiều hôm đó tôi cùng Tom và Wafy một anh bạn người Đức gốc Ai Cập trọ cùng chỗ, đi dạo với nhau xung quanh thành phố Miri. Thành phố nhỏ này vẫn giữ trong tôi những góc xưa cũ bên cạnh các tòa nhà cao lớn, trung tâm thương mại. Những kiểu nhà của người Hoa ngày xưa, với những ô cửa sổ hình tròn trên mái hiên ngoài lan can trông khá ngộ nghĩnh, và như là một điểm nhấn về kiến trúc nơi đây. Mùng 2 tết, nên trên đường phố, trước các thềm nhà, bên lề đường, xác pháo đỏ còn vương vãi. Lồng đèn cũng được treo lên trước một số ngôi nhà. Sắc đỏ của niềm hoan hỉ những ngày đầu năm.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

NGÔI CHÙA TUA PEK KONG

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

Là địa điểm nổi bật mà bọn tôi bắt gặp trên đường đi dạo. Tường rào màu đỏ, mái ngói xanh lục, trên bức tường dài phía sau của ngôi chùa là hình ảnh lưỡng long tranh châu. Bên hông là hình vẽ về các bài học đạo làm người. Bước vào bên trong, sân chùa là một khoảng không gian rộng, có rất nhiều những cây nhan lớn, như lần tôi thấy ở Labuan, được xếp thành những hàng thẳng tắp, khói bốc lên nghì ngút. Trong chùa, một vài người đang cúng bái, một đứa bé lẽo đẽo đi theo ba mẹ vào chánh điện, thấy ba mẹ quỳ lạy, thì cũng lúng túng làm theo. Sự hồn nhiên của đứa trẻ làm tôi nhớ lại thời bé cũng hay đi theo ba mẹ vào chùa, những ngày lễ tết, khói nhan đèn làm ngột ngạt cả bầu không gian. Chà, vậy là 2 cái Tết rồi tôi không ở nhà, và hiện tại thì lại đang lang thang ở nơi xa xôi này. Nhưng may mắn là gặp được Tom và Wafy để trò chuyện và cùng nhau đi dạo.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Trở về dùng bữa tối tại môt quán ăn Indo khá nổi tiếng trong khu vực, ở đây bán cơm tự chọn, nên bọn tôi có thể lấy bao nhiêu món tùy ý. Dùng bữa xong thì cũng là lúc ông Tom phải đi ra sân bay. Bọn tôi về lại quán trọ, nói lời từ biệt với ông Tom và không quên nói lời hẹn gặp lại, dẫu cũng biết chuyện đó không dễ xảy ra 🙂

BIỂN XANH PHÁT QUANG

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Nguồn: BorneoPost Online

Chiều tối khi đang ngồi lướt web, một tin nhắn chứa đường link bài báo về sự kiện “biển xanh” trong nhóm chat Couchsufing khiến tôi bị thu hút. Và đặc biệt là vùng biển đó ở tại Miri này, bãi biển Tusan. Đó là hiện tượng các loại tảo phát ra ánh sáng màu xanh dương tập trung tại khu vực gần bờ. Làm cho cả vùng biển trở nên lấp lánh lạ thường. Nhưng hiển nhiên là sự kiện này không phải lúc nào cũng diễn ra. Tôi hỏi thăm anh lễ tân thì được biết khu vực biển đó ở cách xa trung tâm thành phố. Phải thuê ô tô mới đi được. Khá thất vọng, nhưng khi trò chuyện với Wafy về vấn đề này, thì cả hai cùng quyết định là đi bộ ra khu biển gần nhất, với hy vọng biết đâu bọn tôi may mắn. Với lại, ở không làm gì?

Wafy cùng tôi, đi bộ trong buổi tối đó với cái oi bức của vùng nhiệt đới, gió biển giường như đã đi lạc đêm nay, khiến cây cối đìu hiu, lặng yên trên các con phố. Khoảng gần 4 km, bọn tôi đi bộ tầm 1 tiếng, từ trong thành thị sáng đèn, xe cộ đông đúc, cho tới nơi ánh đèn thưa thớt, đường xá vắng tanh, không gian tĩnh mịch. Một con đường dường như đang trong quá trình thi công, vì đoạn cuối của nó vẫn còn là sỏi đá, theo định vị của bản đồ, bọn tôi đi vào một lối khác, không đèn đường, tối tăm mờ mịt, phải dùng đèn flash của điện thoại để dò đường. Cách biển không xa nữa rồi, bọn tôi đã nghe thấy tiếng sóng biển rì rào. Nhưng kìa, hình như có một cái hàng rào phía trước một căn nhà có đèn sáng lờ mờ. Tiến lại gần, tiếng chó sủa liên hồi, một người có vẻ như là cảnh sát, với đồng phục và súng ống, bước đến hỏi chúng tôi muốn đi đâu. Bọn tôi trình bày lý do đã khiến chúng tôi đầm đìa mồ hôi khi đứng tại đây. Thì được trả lời lại là khu vực này không đi qua được… Khỏi phải nói thì chắc các bạn cũng biết 2 đứa tôi thất vọng thế nào. Lủi thủi đi ra, xem lại trên bản đồ, vẫn còn một đường khác nữa dẫn ra biển, chưa muốn từ bỏ hy vọng, bọn tôi tiếp tục đi tới đó. Thêm tầm 20 phút nữa, trước mặt chúng tôi là những tòa nhà lớn nằm bên bờ biển, con đường hai chiều với barrier chắn lối. Tôi tiến lại gặp anh sĩ quan đang đứng gác, và nói lý do là muốn vào biển. Nhưng đây là khu vực nhà nước, bọn tôi không vào được. Hy vọng dập tắt hoàn toàn! Wafy và tôi đứng lại nói chuyện với các anh sĩ quan một hồi nữa rồi quyết định lội bộ về. Mệt quá rồi, nên ngủ rất ngon, hôm sau bọn tôi đi rừng….

TREKKING LAMBIR HILLS NATIONAL PARK

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Lối đi đến bến xe bus trung tâm

Giấc ngủ ngon bị phá bĩnh bởi tiếng chuông báo thức, vệ sinh cá nhân xong thì bọn tôi đi ra ngoài để đón xe bus về lại bến xe trung trung tâm. Từ đây bọn tôi đón xe đi đến rừng quốc gia Lambir hills. Nhưng cái việc để vào trong bến xe cũng là vấn đề. Bus dừng ở bên đường, bọn tôi đi qua một cây cầu đi bộ bắc ngang đường, nhưng vẫn chưa thấy đường vào bến xe ở đâu. Hỏi nhân viên trạm xăng, thì được chỉ là đi theo cái lối bên hông trạm xăng. Đó là một lối mòn nhỏ xíu, dẫn đi vào một khu vực um tùm cây cối, bụi rậm. Thứ dẫn đường chúng tôi là một rãnh đất nhỏ, cỏ trơ trụi do dấu chân người dậm nát trên mặt đất. Những chiếc xe bus thấp thoáng sau tán lá cây. Bọn tôi hỏi xe đi Lambir hills, cách Miri 32km nên sau khoảng 40 phút di chuyển, xe đang dừng đối diện cổng vào công viên quốc gia.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Bản đồ trekking ở vườn quốc gia Lambir Hills

Có tổng cộng 11 điểm điểm đến nếu bạn hoàn tất toàn bộ cung trekking xuyên rừng này. Trong đó có 8 thác nước, 2 đỉnh núi và 1 giếng đầu cổ (oil well). Cái giếng dầu đó cũng chính là điểm đến thu hút nhất đối với tụi tôi, nên cả 2 quyết định là sẽ đi theo cung đường bên phải, qua các thác nước lên đỉnh núi, rồi đi xuống giếng dầu và đi ra về. Vì nếu muốn đi một vòng xuyên rừng, thì phải đi cả ngày, mà lúc bọn tôi tới thì đã tầm 11h trưa rồi.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Với tấm bản đồ trên tay, bọn tôi đi tới lần lượt từng con thác, nhưng đa phần chỉ là những con thác nhỏ, nhiều khi chẳng nhận ra đó là thác nữa. Đẹp nhất và thu hút đông người tới nhất là thác Latak, với khoảng đất rộng xung quanh nên có nhiều nhóm bạn trẻ và gia đình tới để làm BBQ. Hồ nước màu xanh biếc và rộng rãi để cho mọi người có thể tắm táp. Dòng nước chính của thác thì không quá lớn, nếu không muốn nói là nhỏ chảy xuống từ một vách đá hình vòng cung với canh xanh bao phủ. Một khung cảnh bình yên và tươi mát.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Thác Latak
Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Thác Nibong

Bọn tôi tiếp tục đi bộ trong rừng qua thác này đến thác khác, hết lên dốc lại xuống dốc, đôi chân rã rời. Để đi đến được giếng dầu cổ, bọn tôi đã phải đi xuống sâu vào giữa rừng. Cứ đi mãi, đi mãi, đôi lúc, không còn nhận ra dấu vết của con đường nữa. Đói khát, vì không mang đủ nước và đồ ăn, tụi tôi đã đi liên tục như vậy tầm 3 tiếng đồng hồ rồi. Nhiều lúc tôi muốn bỏ cuộc, quay về, nhưng rồi tôi nghĩ về lý do lúc bắt đầu, nghĩ về đoạn đường đã đi qua, dù cũng không rõ là sắp tới hay chưa. Nhưng quay về là tự từ bỏ hết công sức đi từ trưa tới giờ, rồi thì khi nào tôi mới có dịp quay lại đây. Khó nói lắm! Nên tôi tự nhủ tôi cố gắng thêm tí nữa, và bước tiếp!

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Lúc này bọn tôi đã đi sâu vào trong lòng rừng

Qua khỏi các lùm cây um tùm, hiện ra trước mắt tôi là những công cụ bằng kim loại, một đầu kéo, một cái mỏ khoan lớn, vài chi tiết khác nằm rải rác khắp nơi. Giếng dầu – Oil Well – trước mắt chúng tôi, chỉ là một cái lỗ khoan nhỏ, vẫn đang rỉ dầu ra làm phản chiếu nhiều màu sắc khi hòa theo dòng nước….

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
“giếng” dầu đây

Ừ,Wafy và tôi, cả 2 đều có một chút thất vọng, vì nghĩ rằng nó phải như một cái giếng cơ… Nhưng không sao cả, dù gì bọn tôi cũng đã đến được cái đích mà tôi đặt ra. Đã không bỏ cuộc. Mất hơn một tiếng nữa để bọn tôi ra khỏi rừng. Phòng bán vé đã đóng cửa từ lâu, người bán tạp hóa vừa dọn hàng chuẩn bị đi về thì tôi vừa tới hỏi mua nước. 2 lon coca cho cả 2. Thật tuyệt vời khi cổ họng đang cháy khô của tôi được uống một lon nước mát lạnh. Chất đường của coca cũng giúp chúng tôi cầm cự với cơn đói rã rời.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri
Một cây gỗ lớn ngã chắn ngang đường đi, người ta đã cưa đoạn gỗ nằm trên đường ra.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

KHÓ KHĂN KHI XIN ĐI NHỜ XE

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

Rồi, gần tới giờ chuyến xe bus cuối cùng chạy rồi, nên bọn tôi đi ra trước cửa vườn quốc gia Lambir Hills để chờ xe bus. Chờ cũng khá lâu đó, nhưng chưa thấy bus đâu. Tôi nói với Wafy, thử Hitchhike đi. Thế là 2 thằng lần lượn đưa tay ra vẫy vẫy mỗi khi có một chiếc xe hơi nào chạy tới… Ôi, sao lần này khó thế? Chả dễ dàng như những lần trước khi tôi đi một tôi. Chắc cũng tầm mười mấy, hai chục chiếc xe đã làm lơ với tụi tôi. Cuối cùng thì cũng có một người dừng lại và hỏi bọn tôi đi đâu. Anh tài xế nói là chỉ đi tới sân bay thôi, bọn tôi đồng ý đi chung tới gần sân bay sẽ xuống xe để xin đi nhờ một chiếc khác vào trung tâm thành phố Miri.

CANADA HILL

Khi tôi chuẩn bị rời đi khỏi Miri, thì một thành viên trong nhóm chat Miri có nhắn với tôi việc có một mỏ dầu cổ ở Canada Hill. Đó cũng là một nơi tuyệt vời để ngắm hoàng hôn, vì mặt trời sẽ lặn phía biển, phía sau những tòa nhà của thành phố. Thật tiếc là tôi đã không biết đến sớm hơn và có thêm thời gian để đến nơi này.

CÒN NHIỀU VƯỜN QUỐC GIA KHÁC.

Ở Miri, và khu vực lận cận có rất nhiều các vườn quốc gia khác, với các hang động, núi đá tuyệt đẹp, nhưng vì không đủ thời gian và điều kiện thuận tiện nên tôi chỉ đi đến Lambir Hills vì nó là gần nhất.
Phải kể tên đế những địa điểm nổi bật ở đây như: Niah Nabtional park với hang động lớn, cùng những dấu tích của người thượng cổ.Loagan Bunut National Park với một hồ nước rộng lớn. Đặc biết nhất và khó đi nhất là Gunung Mulu National Park, với khu vực gồm những cột đá cao vút trông như một rừng chông, để đến đây thì bạn phải đi máy bay loại nhỏ của hãng MASwings từ Miri.

Trong buổi tối đó, tôi lên xe đi Sibu, chuyến xe mà tôi đã nghĩ rằng đủ thời gian cho tôi có một giấc ngủ tới tầm 7 giờ sáng trên xe. Và rồi khám phá một địa điểm mới. Nhưng…

THÔNG TIN DU LỊCH MIRI

DI CHUYỂN: Giá vé xe bus đi từ thủ đô Brunei đến Miri là 20 đô Brunei, hãng xe tôi đi là PHLS Express, giá cao hơn vài hãng khác, nhưng xe đi thẳng luôn. Còn các hãng khác bạn phải đi từ thủ đô tới một trạm nào đó gần biên giới, rồi từ đó bắt xe đi Miri, rất bất tiện. Thời gian di chuyển khoảng tầm 3  – 4 tiếng. Các bạn có thể book vé tại: http://www.easybook.com
Ngoài ra giá vé máy bay cũng không quá mắc nếu các bạn đặt trước.

CHÔ Ở: NextRoom Homestay, là nơi tôi ở lại tại Miri. Nơi đây phòng ốc sạch sẽ, bạn lễ tân cũng rất tận tình hướng dẫn tôi các thông tin du lịch. Bên cạnh đó giá cũng khá mềm.

ĂN UỐNG: Ở đây có đầy đủ các cửa hàng tiện lợi như 7-11, các hàng quán bán món địa phương, món hoa, và cả phố ăn đêm nữa. Nhưng thời gian ở đó tôi chọn ăn ở quán Puma Sera, một quán cơm tự chọn kiểu Indonesia, vì có thể ăn được nhiều món và giá cũng rẻ.

Kinh nghiệm du lịch bụi Miri

PHƯƠNG TIỆN: Ở đây hiện tại chưa có Uber hay Grab, nên chủ yếu là đi bộ, xe bus, taxi thì giá mắc. Bạn cũng có thể mướn xe oto để đi nếu biết lái.

HÌNH ẢNH KHÁC VỀ MIRI

Sáng Nguyễn
Sáng Nguyễn
Là một người yêu thích du lịch bụi, sẽ cảm thấy khó chịu khi cứ mãi ngồi yên một chỗ. Tôi luôn lang thang bất cứ khi nào có thể. Và tôi viết ra những trải nghiệm của mình. Để ghi nhớ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
RELATED ARTICLES

1 COMMENT

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular