Ở Ninh Thuận ngoài Tháp Chàm, biển Ninh Chữ, những vườn nho, những tô bánh canh, hay những đĩa bánh khọt ngon khó cưỡng. Vẫn còn nhiều thứ hấp dẫn khác dành cho bạn khám phá nhưng đòi hỏi phải đi xa ra khỏi trung tâm thành phố. Ninh Thuận còn có biển đẹp, có vịnh Vĩnh Hy, có suối Lồ Ồ, có Hải đăng Mũi Dinh với sa mạc cát mênh mông.
Phần trước: Phan Rang, Ninh Thuận – Vùng đất của Nắng, Gió
Xuất phát đi Vĩnh Hy, Ghé qua Hang Rái
Ở Ninh Thuận lần này, tôi cũng quay lại thăm Vĩnh Hy, nhưng trước khi đến với Vĩnh Hy thì tôi đã lén lút ghé qua Hang Rái. Theo sự chỉ dẫn của thằng bạn, tôi quẹo vào cái đường nhỏ để tham quan Hang Rái. Vừa rẽ vào vài chục mét thì xuất hiện ngay trước mắt chúng tôi một tấm bảng ghi rằng ở đây đang có công trình xây dựng nên tạm ngưng tham quan. Thật chẳng may là cái dòng chữ đó chẳng ngăn cản được tôi và 2 người bạn chạy xe vào bên trong. Tới gần công trình xây dựng, chúng tôi đỗ xe lại và đi bộ vào bên trong tham quan.
Có một lời khuyên là đừng quá tin vào những hình bạn thấy ở trên mạng. Đôi lúc, những hình ảnh trên mạng và cái thực tế quan sát nó phũ phàng với nhau lắm. Hang Rái là một ví dụ. Coi trên hình có thể sẽ thấy đẹp đấy, nhưng tới nơi thì chỉ thấy toàn trơ trọi đá. Nhưng cái sự vui thú ở những địa danh của bạn còn phụ thuộc vào việc bạn đi với ai hoặc bạn tận hưởng nó như thế nào nữa. Nếu bạn có một chút gì đó thất vọng với bãi đá ở đây khi tới nơi, bạn có thể chuyển hướng xuống dưới mặt biển. Với 1 cái kính lặn, bạn sẽ dễ dàng quan sát được những cảnh đẹp ở dưới đáy, và trầm mình trong làn nước mát lạnh, trong vắt. Và nơi đây cũng là nơi có bãi San hô lớn của Việt Nam đấy nhé.
Rời Hang Rái, bọn tôi chạy về phía Vĩnh Hy. Đi Vĩnh Hy nhiều lần rồi, với tôi Vĩnh Hy chỉ đẹp nhất khi đứng từ phía trên đèo nhìn xuống toàn cảnh. Cho nên hầu như lần nào tôi cũng không ở lại đây lâu.
Bao giờ là quá muộn để rong chơi?
Thú vị làm sao khi lần quay lại Vĩnh Hy này là tôi được gặp 3 cô chú đang đi xuyên Việt. Và tôi đã rất ngỡ ngàng về tuổi tác của 3 người. 3 cô chú tuổi từ trên 50 đến trên 70 cưỡi 3 chiếc xe đi xuyên Việt, ra Tây Bắc, Đông Bắc trong 3 tuần. Hôm nay là ngày thứ 2 của họ.
Mấy cô chú rủ tôi đi chung. Nhưng mà kế hoạch của mình thì chắc tầm 3 tháng nên không đi chung được. Nhưng cô cũng cho mình số điện thoại để có thể liên hệ.
Họ vẫn còn trong người hừng hực một ngọn lửa, bất chấp tuổi tác. Cô Loan, còn khoe với mình là mới đây cô còn đi bụi ở Nhật Bản 4 ngày 3 đêm về. Con cái cũng cản, mà cô chú vẫn quyết đi. Không biết cỡ tuổi cô chú mình còn rong ruổi được vậy không nhỉ!…
Tắm tiên ở suối Lồ Ồ
Ở làng Vĩnh Hy, bọn tôi ghé thăm nhà của người chú thằng bạn, sau đó thì nhờ chú dẫn đường lên suối Lồ Ồ. Một con suối còn hoang vu và ít khách du lịch lui tới ở Ninh Thuận này. Lúc bọn tôi lên tới nơi thì ở đây không có ai cả. Thế là cả bọn quyết định tắm tiên…(nói cho hoang dại thế thôi chứ vẫn còn 1 mảnh vải trên người chứ :D)… Đang hồn nhiên đùa nghịch trong làn nước suối mát lạnh, thì một nhóm thanh niên địa phương gồm cả nam và nữ kéo tới, làm cả bọn ngượng chín mặt. Cô gái trong nhóm đó cũng ngượng ngùng quay đi chỗ khác. Tranh thủ vậy, bọn tôi khoác sim y vào và…… tắm tiếp.
Ghé thăm một cảng cá trên đường về lại Phan Rang, gặp mấy anh ngư dân dễ thương, thấy mình chụp hình thì tạo dáng rồi, kêu chụp rồi nhớ đăng lên Facebook nha…
Trưa nắng, lội bộ lên Mũi Dinh
Ngày hôm sau bọn tôi đi Hải Đăng mũi Dinh, có lẽ sau khi có nhiều đoàn du lịch tới đây cắm trại, gây ồn ào và mất vệ sinh nên mấy anh gác đèn đã cấm người dân lên tham quan. Những dòng chữ cấm được ghi lên những tảng đá trước khi vào con đường dẫn lên hải đăng. Sau khi lội bộ hơn 30 phút trên đồi cát, cũng khá mệt rồi. Nhưng vì tới nơi rồi mà không đi lên trên thì uổng quá. Nên cả bọn đánh bạo và tiến tới…
Thế là quyết định đi lên đến ngọn hải đăng phía cao trên ngọn đồi. Lết bộ lên dốc mãi tầm một tiếng cũng tới nơi. Nhưng khi bước vào cổng khu vực hải đăng để tham quan thì bị một anh gác đèn ở đó la mắng, giọng điệu giận dữ, khuôn mặt bặm trợn làm như chúng tôi là kẻ cắp ấy :(. Lúc ấy có 1 chú kia nói hộ là cho tụi tôi tham quan tí thôi làm gì dữ vậy, thì anh gác đèn kia mới lặng tiếng mà đi vào. Chúng tôi chỉ ngồi hóng mát, chụp vài kiểu hình xong rồi lại lết thết đi xuống.
Mà quên cái chuyện hải đăng đi, biển ở khu vực này khá đẹp, nước xanh ngắt ngay bên cạnh bãi cát vàng. Mặt nước tĩnh lặng và có vài chiếc thuyền đang neo đậu rải rác. Thực sự lúc đó trời nắng, chỉ muốn nhảy xuống mà tắm thôi. Ở đây có một số dịch vụ du lịch, như là xe mô tô 4 bánh để chạy trên cát, thuê thuyền Kayak để chèo trên biển,…
Đồi cát Nam Cương
Nếu bạn giỏi chịu nắng và nóng thì bạn cũng có thể tới tham quan ở Đồi Cát Nam Cương này. Một sa mạc cát nổi tiếng của vùng đất Ninh Thuận, trong chuyến đi lần này thì tôi không tới đây, vì cách đây vài năm cũng đã đi rồi với cả bọn bạn cũng không ai hứng thú. Ở đồi cát Nam Cương thì chỉ đơn thuần là tới ngắm và chụp hình thôi, vì cũng không có dịch vụ giải trí đi kèm như kiểu ở Mũi Né hay Mũi Dinh.
Sau năm ngày lưu lại ở Ninh Thuận, tôi chia tay vùng đất đầy nắng gió này, tiếp tục những ngày tháng bụi đời của mình… Và những câu chuyện thú vị, những vùng đất tuyệt vời chờ tôi ở phía trước.