
Nhân lúc tình hình Covid-19 ở Thái Lan vẫn tiến triển khá tốt và chính phủ đã nới lỏng giãn cách xã hội, nhóm mình tận dụng cơ hội đi lên phía Bắc của xứ chùa vàng, ghé thăm thị trấn Pai thuộc tỉnh Mea Hong Son.
Lần này mình di chuyển bằng tàu hoả giường nằm để đến Chiangmai, sau đó đón xe van lên Pai (200-300 baht / vé)
Xem thêm: Thái Lan – mua vé xe lửa / tàu hoả ở đâu? Như thế nào?
Nghe nói đường từ ChiangMai lên Pai phải qua 700 ngã rẽ nhưng mình không kịp đếm, tại vì đường đèo loằn ngoằn theo hình zig zag, bác tài rẽ ngang rẽ dọc chừng 7 lần là mình hoa hết cả mắt rồi. Bạn nào yếu thì nên mua thuốc chống say cho chắc nhé. Trên bản đồ mình đã nhìn thấy có Sân bay Pai, hy vọng Thái Lan sẽ sớm có chuyến bay nội địa đến đây, sẽ đỡ hơn rất nhiều. Hoặc các bạn cũng có thể thuê xe hơi, xe máy tự chạy lên, đường đèo đẹp và mát, đi ban ngày thì vô tư.
Mặc dù đường đi hơi khó khăn và vất vả, lên đến Pai là mệt mỏi đều tan biến hết, không khí êm dịu, mát mẻ. Khuyến khích các bạn đi Pai vào cuối năm để tận hưởng khí trời mát mẻ và nắng chan hoà, mình đi mùa này thì mặc dù mát mẻ nhưng trời khá âm u.
Khách sạn bọn mình đặt là B2 Premier Hotel, nằm trong thị trấn nhỏ, nên nói tên khách sạn là taxi biết liền. Ở đây người dân lái taxi tự phát, bọn mình loay hoay tìm thì có 1 anh người bản xứ đến bắt chuyện và giới thiệu anh ấy chạy taxi. 3 người trả 100 baht (75k VND)
Đến khách sạn cất đồ rồi, bọn mình hỏi lễ tân giới thiệu quán ăn thì họ chỉ đến nhà hàng Nong Beer. Nghe cứ như quán nhậu ấy nhưng đến nơi thì giống quán ăn gia đình. Đồ ăn khá ngon, đặc biệt là món Khao Soi (mì chiên ăn kèm cà ri gà/bò), phong cách hoàn toàn khác với ở Bangkok và Chiangmai, mình rất thích Khao Soi ở đây.

3 đứa đi xe khách mệt lả, vào quán gọi quá trời món, còn dặn người ta bỏ ít cay, nhưng mà quên mất mình đang ở tỉnh, không phải ở thành phố, ít cay vẫn là cay vê-lờ, vêu hết cả mồm :)))) thế là gọi 2 cốc trà chanh nestle uống cho hết cay.
Sau đó mình thuê xe máy để đi tham quan các điểm nổi tiếng (có nhiều giá, từ 150 – 250 baht/ ngày). Lần này bọn mình chỉ đi 3 điểm là:
- Santichon Village: làng Trung Quốc
- Yun Lan viewpoint: điểm ngắm cảnh Yun Lan, đi qua Santichon Village là tới
- Pai Canyon: khe núi Pai
Santichon Village – hương vị Trung Quốc tại Thái Quốc
Di chuyển quanh Pai rất dễ bắt gặp biển chỉ đường ở trung tâm thị trấn đến các địa điểm tham quan ở Pai. Bọn mình quyết định đi đến làng Santichon trước rồi trở về khe núi Pai ngắm hoàng hôn.
Dọc đường đi, các bạn sẽ bắt gặp một hàng cây anh đào bên đường, ruộng lúa và ngô nằm cạnh nhau, thỉnh thoảng còn bắt gặp người dân ở đây mặc trang phục như những người dân tộc thiểu số.

Đi được một lúc thì mây đen bắt đầu kéo đến.
Đến làng Santichon, các bạn sẽ vào một khu vực dành cho khách du lịch, đi sâu vào trong gặp 1 thành luỹ thì đó là khu vực homestay, nếu muốn ở lại các bạn có thể nghỉ luôn tại đấy. Còn lại thì dân làng sống ở các căn nhà xung quanh, cuộc sống cũng khá đầy đủ tiện nghi hiện đại.
Đang mùa dịch, nên rất vắng vẻ, đây cũng là một ưu điểm khi đi du lịch vào mùa này, nhưng ngược lại thì sẽ thấy khá buồn, không ồn ào tấp nập.

Yun Lan viewpoint – thôi thì ta đi săn mây
Bọn mình đi dạo một chút rồi chạy đến viewpoint, càng đi lên cao càng thấy mây mờ trôi lững lờ bên núi, thật làm cho ta cảm thấy nhẹ lòng.

Cả bọn lên đến nơi thì lại không đọc kĩ hướng dẫn, trời thì âm u, nên chỉ biết loay hoay ở bãi đậu xe, không biết rằng phải đi lên cao hơn nữa mới đến viewpoint :))))) ngắm mây mù một chút lại quay xuống.
Đêm hôm ấy về nghiên cứu lại và sáng hôm sau quay lại để ngắm bình minh nên mình đã ghi lại được khá nhiều hình ảnh trên viewpoint. Rất tiếc thời điểm này quá nhiều mây nên không xem được bình minh. Vé vào cổng là 20 baht/ người, các bạn sẽ được uống trà kèm theo 1 trái chuối miễn phí. Mình gọi 1 cốc cà phê thì trả thêm 20 baht.


Chỉ với ấm trà và cốc cà phê, mình đã có thể chụp được rất nhiều ảnh sô-đíp ở đây. Nhâm nhi tách trà nóng, lặng yên nhìn mây bay…

Ngồi cafe chán chê, mình rủ hai bạn người Thái gặp ở dọc đường quay trở lại làng Santichon để thử món Trung Quốc. Nhà hàng Yunnan khá nổi tiếng nằm ngay mặt tiền đường vào làng.

3 đứa ăn uống no nê cũng tốn khoảng 200 baht/ người. Mình không sành ăn lắm nên chỉ có thể nói là mình ăn khá ngon, quán lại vắng nên không có điểm trừ. Lần sau ghé lại mình sẽ thử mì Yunnan, trông hình có vẻ hấp dẫn nhưng không có ai ăn cùng nên thôi.
Pai Canyon – Chạy theo bóng mặt trời
Nhắc lại chiều ngày hôm trước chạy về khe núi Pai để ngắm hoàng hôn, vì ngược đường nên bọn mình cũng tranh thủ chạy về sớm để kịp ngắm mặt trời lặn. Kiểm tra dự báo thời tiết trên iphone khá chính xác, mặt trời lặn đúng vào tầm 7g chiều.
Đến nơi là khoảng 5:30, trời còn rất sáng, cả bọn tranh thủ đi lòng vòng tạo dáng sống ảo.

Khe núi tạo thành 1 vòng tròn, nếu can đảm, bạn có thể đi hết cả một vòng để có được những bức hình mà ai cũng phải trầm trồ.


Đến tầm 6:30 thì bắt đầu về, lúc ấy trời chưa tối hẳn, dọc đường về thì bắt được cảnh ráng chiều, phải chi ở lại khe núi thì chắc là ảnh còn đẹp hơn.

Đêm ở Pai lạnh như ở Đà Lạt ấy, đi dạo vòng quanh Chợ Đêm ở Pai thì rất vắng, ảnh hưởng của Covid-19 là rất lớn đối với các khu vực vùng sâu vùng xa vì đã ít khách nay lại còn ít hơn. Thế là bọn mình dừng chân ở quán cafe tán dóc rồi trở về khách sạn ngủ, ngày hôm sau lại bắt xe trở về Chiangmai.
[…] Chiangmai đêm đầu tiên, nhóm mình đi thẳng đến Pai để tham quan trước (Pai-Mea Hong Son – Đi theo ánh mặt trời). Ngày hôm sau trở lại Chiangmai bằng xe van, hành trình xuống núi có đôi chút […]