HomeNgười và ĐờiVề Thăm Sài Gòn - Sài Gòn vẫn luôn vội vã

Về Thăm Sài Gòn – Sài Gòn vẫn luôn vội vã

Xin nghỉ phép cộng với cuối tuần, về Sài Gòn thăm nhà và bạn bè. May mắn gặp lại Sài Gòn trong một đêm không mưa và sân bay không lụt. Đi bộ ra ngoài cổng sân bay nơi thằng bạn đang chờ đón tôi về nhà nó. Đã gần 1 giờ sáng, do chuyến bay bị delay, Sài Gòn lúc này không đông đúc, nhưng không phải là quá vắng vẻ.

Về thăm Sài Gòn

Sáng hôm sau có công việc ở quận 1, tôi chạy xe theo con đường Trần Quốc Thảo, một con đường mà tôi rất thích ở SG. Hồi nó còn là đường một chiều thì thích hơn nữa, vì trống hơn. Một dạo, lúc trời gió lớn, chạy xe trên con đường này, những hàng cây xào xạc đung đưa theo gió. Những quả chò thi nhau xoay xoay rơi xuống mặt đường như một cơn mưa. Phần nhiều rơi xuống mặt đường, vỉa hè, những mái nhà hai bên. Một phần khác thì rơi lên những người đang chạy xe trên đường, đụng vào mũ bảo hiểm kêu lộp bộp.

Vội vã

Đèn đỏ, tôi dừng lại ngay ngã tư Trần Quốc Thảo và Võ Thị Sáu. Đếm ngược theo con số đang hiển thị trên cột đèn giao thông, ngắm nhìn dòng người chạy ngang trước mặt. Mấy em gái Sài Gòn vẫn thế, vẫn trùm kín người, chả cho tôi nhìn được miếng da nào cả. Từ phía sau, một em gái trườn xe lên, dừng ngang với tôi. Rút trong cái hộc phía trước của chiếc xe tay ga ra một ly cafe sữa đá, hút một ngụm. Trông rất thư thái, và rất Sài Gòn. Ly cafe vừa được để lại vô hộc, cô gái đưa tay lên lại ghi-đông và rồ ga tiến lên phía trước, cắt mặt dòng xe đang lưu thông và bỏ mặc cái đèn giao thông màu đỏ ngơ ngác. Thật Sài Gòn. Và có lẽ cà phê làm cho người ta tự tin, mạnh dạn hơn hẳn.

Cafe 81

Về thăm Sài Gòn

Trưa, con bạn hồi còn làm chung ở Jobstreet qua rước đi cà phê. Tôi cứ nghĩ đó đã chọn quán rồi chứ. Tôi lên xe, nó mới hỏi coi muốn đi cà phê kiểu gì để tính. Con nỡm này. Hồi rồi nó dẫn tôi tới cafe 81. Quán nằm ở đầu đường Nguyễn Văn Nguyễn đoạn giao Trần Quang Khải, mà nó có nhớ đâu. Xe chạy qua khỏi đó, xong rồi lội bộ ra tới tận đường bờ kè tìm vòng quanh (tụi tôi đi Uber). Gọi điện hỏi quán chỉ đường, rồi lại phải đi bộ quành ngược lại.

Tới trước quán mới ngỡ ngàng nhận ra, à, thì ra đây là cái quán mà tụi bạn dạo này cứ hay chụp hình đăng lên Facebook. Một quán cafe trang trí theo kiểu cổ. Ngồi nói đủ chuyện trên trời dưới đất rồi lên tới thiên đường nữa.
Thích nhất là cái mật khẩu wifi ở đây. “noichuyenvoinhauvuihon” (nói chuyện với nhau vui hơn). Ờ, giữa một không gian cà phê cổ điển, mà ai ai cũng “cắm mặt” vào smartphone thì đúng là đối lập. Người ta giao tiếp với nhau bằng những thứ hiện đại, và lại mong muốn tìm về mấy nơi xưa cổ?

Sài Gòn quen

Rời Sài Gòn, tới thời điểm này thì cũng được gần 1 năm rồi (thiếu mười mấy ngày nữa thôi). Trở về, mọi thứ vẫn thân quen. Đường xá vẫn vậy, đông đúc, khói bụi, vẫn lắm ổ gà. À, có những thay đổi nhỏ nữa. Trên đường về nhà, thấy có những cửa hàng mới mọc lên, những ngôi nhà mới,… những thay đổi nhỏ, chút chút, nhưng cũng cho tôi thấy rằng SG luôn luôn phát triển, không chịu dừng lại. Cái cảm giác thân quen, xen lẫn những bỡ ngỡ…

Về thăm Sài Gòn

Sáng Nguyễn
Sáng Nguyễn
Là một người yêu thích du lịch bụi, sẽ cảm thấy khó chịu khi cứ mãi ngồi yên một chỗ. Tôi luôn lang thang bất cứ khi nào có thể. Và tôi viết ra những trải nghiệm của mình. Để ghi nhớ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular