Cầu ngói Thanh Toàn, đừng quên khi đến Huế!
Cầu ngói Thanh Toàn, là chiếc cầu bằng gỗ bắc qua một con mương, thuộc xã Thuỷ Thanh, Thị xã Hương Thuỷ,cách thành phố Huế khoảng 8 km về phía Đông Nam. Một địa đến thường bị các du khách bỏ quên khi tới Huế. Một phần vì nằm ở khu vực ngoại thành, và một phần ở Huế còn có các đại nội, lăng tẩm, cầu Trường Tiền được nhắc đến nhiều hơn,…
Cầu được xây dựng từ năm 1776, đến nay cũng đã hơn 200 năm, nhưng kết cấu vẫn còn chắc chắn, công trình tổng thể nhìn vẫn chưa bị hư hại nhiều qua thời gian dài do được trùng tu thường xuyên. Nhìn sơ qua cầu ngói Thanh Toàn, các bạn có thể liên tưởng đến chùa Cầu ở Hội An nhờ những nét tương đồng. Có mái ngói phủ trên cầu, giữa cầu cũng có một bàn thờ, bắc qua một mương nước. Nhưng điểm khác biệt cơ bản đó là, bước qua cầu ngói Thanh Toàn thì các bạn không phải mua vé như chùa Cầu :). Con mương chảy dưới cầu ngói được phủ đầy hoa súng. Nơi đây, nhìn bao quát trông đậm chất của mọt làng quê Việt của ngày xưa cũ. Gần cây cầu có một khu chợ làng cũ, mái ngói, tường quét vôi vàng, mình tới buổi buổi chiều nên chợ đã không còn họp. Và hình dung thử xem quang cảnh nhộn nhịp của buổi họp chợ ban sáng sẽ như thế nào. Có giống những khu chợ nhỏ ở quê mình, hay những vùng quê khác nơi mình đã đi qua không.
Kiến trúc cầu Ngói Thanh Toàn
Thân cầu được dựng hoàn toàn bằng gõ, mình không rõ là gỗ gì. Nhưng những trụ gỗ chính của cầu cắm thẳng xuống dòng nước biết bao nhiêu năm tháng qua mà vẫn vững chắc. Hai mặt đi vào của cầu được xây bằng gạch và chạm trổ hoa văn rồng phụng. Phần mái được lợp bằng ngói âm dương, ở giữa có hình 2 con chim phượng và mặt trời.
Sàn cầu lót gỗ, hai bên tạo thành hai lan can, du khách tới đây có thể ngồi nghỉ ngơi ngắm cảnh. Lúc mình tới thì cũng đã có nhiều người ngồi đó nói chuyện, người thì nằm để hưởng thụ gió mát buổi chiều, hay thậm chí có đôi thanh niên ngồi nặn mụn cho nhau nữa.
Bên trong cầu có một bàn thờ. Theo sử sách năm 1925 ghi lại thì vua Khải định đã ban tặng cho bà Trần Thị Đạo (người đã cho xây dựng cầu này) tước vị “Dực Bảo Trung Hưng Linh Phù”. Và hạ lệnh cho dâ làng lập bàn thờ trên cầu để thờ bà và mong bà phù hộ độ trì cho dân làng. Hai bên bàn thờ được đặt hai con voi trắng bằng gốm, tháp tùng bà.
Chiều ở làng Thanh Toàn
Mình xin phép lưu ý với các bạn là Thanh Toàn là tên cũ thôi, tên hiện tại của ngôi làng này là Thanh Thủy.
Buổi chiều nơi đây, diễn ra nhiều những hoạt động của một làng quê yên bình. Bênh cạnh con mương êm đềm, mặt nước phủ đầy cây súng. Một cụ già đang giặt đồ, vài thanh niên ngồi câu cá, lâu lâu lại giật cần lên, và một con cá nhỏ xíu, màu trắng bạc giãy dụa liên hồ phía cuối sợ dây câu. Hòng thoát ra khỏi chiếc lưỡi câu bóng loáng đang móc vào miệng nó.
Vài cụ già thong thả đi bộ, hay ngồi chơi với các cháu. Những đứa trẻ nhỏ chạy quanh nô đùa, làm tung lên một lớp bụi đất màu vàng sau mỗi bước chân của chúng. Bên trong sân làng, một nhóm bạn trẻ đang sôi nổi với một trận đá banh, cởi trần vì nóng nực, mồ hôi nhễ nhại và liên lục la ó, truyền trái banh qua lại khắp sân. Quanh sân có mấy cây Gòn rất to, mình không biết là được mấy chục năm hay có khi cả trăm năm không. Nhưng mình ít khi nào thấy được những cây gòn to thế này.
Phía ngoài dòng mương chính, một chiếc thuyền đang lướt chầm chậm trên mặt nước để thả lưới lồng. Mình cũng không rõ loại lưới này sẽ bắt cá hay là bắt gì nữa. Phía mũi thuyền, người đàn ông khua nhẹ mái chèo để điều khiển hướng đi của nó. Phía sau, bên cạnh một chồng lưới, người phụ nữ nhẹ nhàng thả lưới xuống. Thuyền tiến lên đươc bao nhiêu, thì lưới được thả xuống bấy nhiêu.
Không xa cây cầu, có một cây cột mốc đo mực nước lũ, trên đó có thể hiện mực nước của hai cơn lũ lịch sử ở Huế. Mực nước lũ năm 1999 là hơn 3 mét (mực nước này là so với mặt nước biển), và rõ ràng nó cao hơn đầu mình luôn.
Thăm thú xung quanh xong, mình ngồi xuống thảm cỏ bên bờ con mương, trò chuyện với bạn rồi ra về khi trời đã chạng vạng.