HomeChâu ÁMalaysiaTừ Sài Gòn đến Kuala Lumpur

Từ Sài Gòn đến Kuala Lumpur

kualar-lumpur-2-of-14

Đường băng quá dài….

Đó là một quãng dài trước khi máy bay cất cánh. Tôi đã mất hơn nửa tiếng đồng hồ chỉ để đi qua cổng kiểm tra an ninh và quầy check Passport. Trên vé thông báo giờ lên mây bay là 9h 55. Nhưng khi tôi đưa passport cho nhân viên Visa kiểm tra thì đã là 10h.
Trong lúc đứng xếp hàng tại quầy Passport, một anh tây tóc vàng, với dáng vẻ sốt ruột đang đứng lóng ngóng về phía trước.
“My flight is about to leave..” tôi nghe anh ta nói một mình.
Tôi hỏi thăm sự việc của anh, và nói anh nên đi lên phía trước. Sau vài giây bối rối, anh bước lên, và quay lại nói xin lỗi với mọi người, và rằng anh ta đang trễ chuyến bay… dĩ nhiên, mọi người đều thông cảm và nhường cho anh ta lên trước. Đứng trước quầy thủ tục, anh quay lại nói với một người trong số bọn tôi,
“Tôi đã tới đây từ 2 tiếng trước….” tôi nghe thoáng qua… Xuống tới sảnh chờ trước cổng vào máy bay, những người bạn ngạc nhiên nhìn tôi và nói :”Lần đầu bay nước ngoài mà liều vậy”. Ý bảo đi trễ. “May là bị delay 20 phút”.
Tôi tìm tới một cái ghế và đọc tiếp những trang về đất nước Ai Cập của Nguyễn Phương Mai trong cuốn Con Đường Hồi Giáo.
Tầm 11h, đoàn người nối đuôi nhau lên máy bay. Và sau tầm nửa tiếng, chạy trên đường băng, rồi dừng chờ lệnh bay. Mọi thứ im lắng lại trong đôi chút, tiếng động bỗng ồ lên, máy bay chạy đà chỉ một đơn ngắn trước khi  nhấc tấm thân nặng nề khỏi mặt đất
Vậy đấy, quãng chờ quá dài, nhưng chỉ cần vài phút ngắn để lao vào bầu trời.

CẤT CÁNH

Đây là lần đầu tôi ngồi trên một chuyến bay quốc tế. Là một người suy nghĩ khá nhiều, tôi hơi hồi hợp trong giai đoạn máy bay cất cánh. Không như mấy lần bay trong nước mà tôi biết. Máy bay lấy độ cao chậm, và cứ chao đảo, lên lên xuống xuống… khiến tôi mấy phen hoảng loạn. Còn nhớ lần gần đây nhất, trong một chuyến bay khi hạ cánh xuống Đà Nẵng trong điều kiện thời tiết xấu… tôi cũng đã hoảng như vậy khi máy bay “va vào những ổ gà”….
Trồi lên, ngụp xuống những đám mây, nghiêng nghiêng, ngã ngã. Máy bay đâm cao vào tầng mây cao nhất, và khi đã ở trên nó, mọi thứ ổn định trở lại. Đèn báo dây an toàn đã tắt.
kualar-lumpur-1-of-18

WIFI AVAILABLE

kualar-lumpur-7-of-31

Đó là dòng chữ đập vào mắt tôi khi đứng trước cửa máy bay. Và nó đập thêm một lần nữa khi ngồi vào ghế. Nhưng tôi chưa dùng đến nó vội. Vì còn 3G mà. Tôi có check thử khi ngồi vào ghế, thì thấy có. Nhưng giai đoạn máy bay cất cánh thì không, và lúc người ta cũng yêu cầu bạn tắt điện thoại mà. Khi máy bay đã ổn định, tôi mở wifi và tìm thử. Ah, nó đây rồi, tên nó là roKKi. Connected, vào facebook, thì được thông báo là không có internet.
Không có bữa cơm nào miễn phí.
Đúng vậy, để vào được chơi với roKKi, bạn phải trả tiền… 9 ringgit cho gói Chat với vỏn vẹn 3mb. 18 Ringgit cho gói web, gói này được 10MB. Ít nhỉ. 😀
Nhưng cũng không đến nỗi quá tuyệt vọng, vì nếu ko mua, thì bạn vẫn có thể đọc vài tin tức khá hay ho tại cai web đăng nhập của wifi.
Những thông tin về địa điểm du lịch của các nước đông nam á, thông tin về Hotel, mua sắm, thậm chí có mục để bạn coi những đoạn clip ngắn hay, trailer phim…
kualar-lumpur-2-of-31
Bạn có thể mua Internet hoặc xem các thông tin được đưa ra bên dưới cho đỡ buồn

Sân Bay quá rộng

Sau khoảng hơn một tiếng rưỡi bay trên bầu trời, máy bay dần hạ độ cao và hạ cánh xuống sân bay KLIA2. Khi máy bay dừng lại, hàng loạt người đứng lên ra lối giữa và lấy đồ của mình từ trong khoang ra. Cảnh chen chúc chật chội đó làm tôi cảm thấy ái ngại, tôi ngồi đợi khi lối đi đã vắng bớt người. Bước xuống máy bay, đi theo những bảng chỉ đẫn để tới chỗ lấy hành lý. Nhưng trước đó, tôi phải qua quầy làm thủ tục nhập cảnh vào Malaysia. Tại đây, có nhiều quầy dành cho khách quốc tế. Nhưng có lối dành cho khách là người thuộc khu vực ASEAN.

Quãng đường từ lúc xuống máy bay, đến lúc làm thủ tục, lấy hành lý, xuống chỗ taxi, là một quãng đường dài, rất dài… Dĩ nhiên là tôi chưa bao giờ được dạo bước trong một sân bay rộng như vậy. Bạn phải đi qua nhiều hành lang, lên cái thang cuốn cao chót vót, có nhiều đoạn vì đường dài nên họ có cái băng trượt để mình đứng lên đó cho nó đưa đi.

kualar-lumpur-14-of-31
Xe taxi ở KL

Taxi ở Malaysia không như tôi tưởng tượng. Xe nhỏ và dường như là chỉ sử dụng các mẫu xe đã “gần cổ”. Khi bước lên xe, tôi mở cánh cửa trước, bên phải ra thì mới giật mình, sao vô lăng lái xe lại ở đây. Sau đó tôi mới nhận ra là ở đây người ta lái xe về bên tay phải, ngược với Việt  Nam mình.

À, để đi taxi ở sân bay, các bạn phải mua vé từ trước, bên trong sân bay, sau đó thì đem vé ra đưa cho tài xế taxi để họ chở mình đi. Điều này cũng giúp cho bạn biết chính xác giá và không bị chạy vòng vòng, chặt chém.

Kuala Lumpur

Quãng đường từ sân bay KLIA2 vào tới trung tâm Kuala Lumpur mất khoảng 45 phút. Đường cao tốc, xe chạy với tốc độ 120km, rộng và đẹp, khác xa với những gì tôi thấy ở Việt Nam. Trên đường đi, để ý hai bên thì thấy là địa hình của KL cũng không phải bằng phẳng mà có đồi dốc. Những dãy nhà được xây dựng thành hàng, và có rất nhiều mảng xanh xen kẽ. Càng tiến vào gần trung tâm KL thì mảng xanh càng thưa dần, những tòa cao ốc dần hiện ra. Từ xa, tôi đã thấy thấp thoáng phần đỉnh của tòa tháp đôi KL mờ mờ sau làn sương, nhưng nó nhanh trong bị che khuất bởi những tòa nhà khác. Đường xa trong thành phố uốn quanh quanh, vì là đường một chiều, và có nhiều tầng, có những phần đường cho xe lửa và monorail. Khi vào tới thành phố, xe oto nhiều vô kể, đường xá bỗng chốc trở nên chật chội, tốc độ giảm xuống đáng kể. Chỉ còn có mấy anh chạy xe máy là phóng vun vút trong trên con đường ấy.

Chiều hôm đó trời trở âm u, và chẳng mấy chốc cơn mưa đổ xuống nặng hạt. Tầm tã, kiểu như cơn mưa ở Sài Gòn vậy, mưa bất chợt và rồi cũng nhanh chóng tạnh. Chứ không dai dẳng như những cơn mưa ở miền trung.

kualar-lumpur-3-of-14

Buổi tối, tôi và bạn bè cùng đi vào một trung tâm mua sắm. Từ khách sạn tới trung tâm mua sắm đó nhìn trên bản đồ thì gần, nhưng để đi oto tới đó thì không hề đơn giản, vì phải đi đường vòng và xe cộ khá đông đúc. Bước vào trung tâm mua sắm, tôi ngỡ ngàng vì sự rộng và đông của nó. Dòng người qua lại tấp nập, kiểu mà đi một mình trong này thì lạc không tìm thấy lối ra dễ như chơi.

kualar-lumpur-14-of-14

Đi ra phía bên kia của trung tâm đó là một lối đi toàn những tiệm cafe. Tôi và mấy người bạn tụ tập với một nhóm khác tại quán cafe Starbuck. Lần đầu tiên uống Starbuck luôn. Kêu một ly Trà xanh ra uống mà no ứ hự…

kualar-lumpur-13-of-14

Sáng Nguyễn
Sáng Nguyễn
Là một người yêu thích du lịch bụi, sẽ cảm thấy khó chịu khi cứ mãi ngồi yên một chỗ. Tôi luôn lang thang bất cứ khi nào có thể. Và tôi viết ra những trải nghiệm của mình. Để ghi nhớ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular