HomePhượtĐi bụiNhững cung đường vùng núi phía tây Thanh Hóa

Những cung đường vùng núi phía tây Thanh Hóa

Tôi dự định đi tham quan các di tích ở Thanh Hóa từ sớm. Đầu tiên là sẽ đi Lam Kinh, rồi suối cá Thần, rồi vòng lại Thành nhà Hồ. Ngay hôm mà tôi xuất phát đi, thì mưa tầm tả, mưa từ sáng đến trưa. Và việc đó khiến cho kế hoạch đi theo một vòng trong ngày không thể thực hiện. Trú mưa ở Tp. Thanh Hóa, trong một quán cafe nhỏ. Hết mưa thì tôi và bạn đi ăn uống vài thứ rồi quay về Sầm Sơn.

Còn nhớ thời gian đó là vào khoảng đầu tháng 12. Thanh Hóa trời lúc nào cũng âm u, mưa thường xuyên và lạnh cóng. Và sẽ thêm phần rét buốt khi bạn chạy xe. Kế hoạch chậm lại một ngày, hôm sau, bọn tôi quyết tâm đi dù có mưa hay không. May mắn thay, hôm ấy không mưa, nhưng mà vẫn rét buốt. Tôi còn nhớ là nó đã rất lạnh. Tôi mặc một cái áo thun, một cái áo len mượn của đứa bạn, và cái áo lạnh mà tôi đã mua ở đà Lạt từ hồi tháng 8 và mặc đó từ suốt đầu hành trình. Nhưng rõ ràng cái áo đó và những cái áo bên trong không giúp gì được cho tôi chống lại cái lạnh tê tái này. Người tôi lạnh run bần bật, khiến không thể chạy nhanh được, tốc độ chỉ từ 40km/h đổ lại. Tệ thật. Cái gió lạnh nó len qua những kẽ hở của đôi găng tay len mà tôi được cho mượn. Làm tôi cảm thấy rõ cái rét từ trong những đốt xương ngón tay. Tới Tứ Trụ, bọn tôi nghỉ lại để ăn sáng, uống cafe, thật khó để tìm được một chỗ có bán cafe ở đây. Phần vì ít người sinh sống, phần vi ở phía ngoài khu vực phía bắc này người ta không uống cafe nhiều. Tứ Trụ, nổi tiếng với món bánh Gai, dọc đường nơi đây, bạn có thể thấy người ta bày bán bánh gai rất nhiều. Người ta làm bánh gai ngay tại chỗ luôn. Ăn sáng, uống cafe xong, tôi đi bộ qua bên đường coi người ta làm bánh gai, và mua vài cái bánh.

thanh-hoa-15

Tiếp tục lên đường đến Lam Kinh, khu vực này người ta trong mía nhiều kinh khủng. Bạt ngàn những cánh đồng mía, và cũng nhiều những cái ống cao đang nhả ra những làn khói đen ngòm của các nhà máy mía đường.  Tới một đoạn, thấy tôi lạnh quá, cô bạn nói tôi thử mặc cái áo phao của mẹ cô ấy mà cổ đang mặc trên người. Bọn tôi đổi áo cho nhau, vì ngồi sau sẽ đỡ lạnh hơn người cầm lái nhiều. May mắn sao, tôi chồng được chiếc áo đó vào người không quá khó khăn. Nó ôm sát người tôi, và còn thắt eo nữa. Tôi nghĩ lúc đó trông tôi chất lắm, haha. Bỏ qua cái suy nghĩ về ngoại hình, mà thực sự tôi cũng chẳng quan tâm tới nó đâu. Thì cái áo giúp tôi ấm thật sự, tôi có thể chạy xe với tốc độ cao hơn, nhưng không hề thấy lạnh buốt như lúc đầu nữa.

Dọc đường, cảnh rất đẹp, vì bọn tôi đang đi về phía tây của Thanh Hóa, là khu vực miền núi. Nên màu xanh bát ngát và trùng trùng điệp điệp những núi đồi. Núi trơ trơ màu đá đen cũng có, núi xanh ngắt những cây cối cũng có. Những cảnh hùng vĩ của thiên nhiên này khiến tôi không thể chỉ nhìn thẳng khi chạy! Tôi thường ngó nghiêng qua hai bên, và thi thoảng dừng lại chụp hình. Dĩ nhiên rồi, làm sao tôi có thể bỏ qua việc tận hưởng những cảnh đẹp thiên nhiên như thế này cơ chứ. Thời gian không phải là thứ hối thúc tôi trong chuyến đi này lắm.

thanh-hoa-46  thanh-hoa-43

Điểm dừng đầu tiên là khu di tích Lam Kinh. Thú thật là tới Thanh Hóa rồi, nghe đứa bạn nói thì mới biết tới khu di tích này. Và cũng sẽ là thành một vòng khi đi tham quan: Lam Kinh – Suối Cá Thần – Thành Nhà Hồ và quay lại Tp. Thanh Hóa. Nhưng đoạn đường di chuyển khá dài, và thêm thời gian tham quan. Bạn nào muốn làm một vòng trong ngày thì phải tranh thủ thời gian đi sớm nhé.

Thời gian này trời mưa gió nhiều, với cuối năm nên có lẽ mọi người cũng ít đi du lịch mà chú tâm làm ăn để đành tiền tiêu tết hơn. Vậy nên lúc tới Lam Kinh thì chỉ lác đác vài người tới tham quan.

thanh-hoa-33

Đọc bài viết về Lam Kinh ở đây

Rời khỏi Lam Kinh, đi tiếp đường về hướng Bắc, chạy qua những đoạn đường vắng vẻ và những ngọn núi đá đen xì được tô điểm bằng vài mảng xanh. Những ngọn núi cứ trùng trùng điệp điệp, đâm lên từ dưới mặt đất và cố gắng để chạm phải những đám mây xám xịt đang che khuất cái ánh mặt trời kia.

Có thực mới vực được đạo, cũng đã quá trưa rồi, tôi và bạn tấp vào một quán phở ở một cái thị trấn nào đấy trên đường đi. Tôi cũng chẳng nhớ nổi tên của cái thị trấn ấy nữa rồi. Ngồi ăn phở, với măng chua để sẵn trên bàn, trong cái hũ. Ở vùng này, người ta làm măng chua rất nhiều, bày bán đầy dọc hai bên đường. Con bạn tôi còn tranh thủ xem ké phim “Cô dâu 8 tuổi” với mấy cô trong quán, còn hỏi han coi diễn biến phim của mấy tập trước thế nào vì chưa coi được. Thiệt trời, cái phim gì mà nó dài thòn lònnn. Lại còn cứ mỗi tình tiết gì thì sẽ y như rằng sẽ quay rõ mặt từng người từng người, trước khi quay lại vấn đề.

thanh-hoa-45

Đi nhanh kẻo tối. Tính tiền xong, bọn tôi đi tiếp về suối cá Thần. Tới đây thì khách du lịch nhiều hơn. Từ chỗ gửi xe bước vào tới suối thì rất nhiều các cửa hàng bán đồ lưu niệm đủ loại. Trong suối người ta đứng chen nhau coi cá, rồi để bắp bung trên tay để xuống cho cá ăn. Mấy con cá ở đây phàm ăn thiệt, ăn mà như muốn đớp luôn tay người ta. Nhưng bọn nó hiền lắm, bạn có thể chạm vào người lũ cá được 🙂

Đọc thêm về Suối Cá Thần ở đây

Tham quan xong. Bạn tôi gọi điện cho người thân ở trên huyện Quan Sơn, để hỏi đường lên. Lúc này có 2 lựa chọn, lên Quan Sơn thì phải ở lại qua đêm, vì là đi về hướng Tây rồi. Còn không thì đi thăm thành nhà Hồ rồi về.

Quyết định được đưa ra là đi Quan Sơn. Và đây đã không phải là quyết định sai lầm một tí nào!

Samderlust
Samderlust
Là một người yêu thích du lịch bụi, sẽ cảm thấy khó chịu khi cứ mãi ngồi yên một chỗ. Tôi luôn lang thang bất cứ khi nào có thể. Và tôi viết ra những trải nghiệm của mình. Để ghi nhớ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
RELATED ARTICLES

1 COMMENT

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular