Lỡ hẹn với Lý Sơn
4h sáng, thứ bảy, tiếng chuông báo thức vang vang đâu đó. Tôi nhớ mình đã mơ màng nghe thấy nó, nhưng vẫn say ngủ. 5 phút sau, cái thứ âm thanh “đáng ghét” đó lại vang lên… Tôi giật mình dậy, với tay tắt chuông. Vội vệ sinh cá nhân, thay đồ để đi ra đường. Vì đã có hẹn với tụi bạn. Sáng nay, tôi đi Lý Sơn.
4h 20 ra khỏi nhà, đường phố hắt hiu đèn vàng, vắng bóng người qua lại. Ông mặt trời vẫn chưa đến xua đi màn đêm.
Qua tới nơi, bọn bạn vẫn chưa chuẩn bị xong. 5h kém 10 chúng tôi xuất phát từ Đà Nẵng. Xuyên qua màn đêm, thường xuyên bị loà mắt bởi đèn pha của những chiếc ô tô, xe tải chạy ngược chiêù. Dần dần bầu trời trở chuyển qua màu trăng trắng, vùng trời phía đông đỏ rực, một phần của mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời, chói lòa. Trời quang nên có thể thấy được toàn cảnh mặt trời đang thức giấc ở phía xa của cánh đồng lúa xanh thơm phức.
Tầm 7h 30, sau khi rời khỏi quốc lộ từ đoạn Bồng Sơn – Quảng Ngãi, chạy ngoằn nghèo trong các con đường làng. Đơn giản là vì vui, và thích những con đường nhỏ nhỏ. Vừa tới Cảng Sa Kỳ, đã cảm thấy choáng ngợp, vì sao bạn biết không? Vì đông. Đông lắm, rất nhiều người ở đây để chuẩn bị đi Lý Sơn. Vừa ngồi xuống ăn sáng ở quán bún trước cảng, thì nghe loa phía trong thông báo hành khách chuyến 7h30 chuẩn bị lên tàu. Các bạn đi Lý Sơn nếu chốt được thời gian đi thì có thể gọi điện lên cảng Sa Kỳ (055.3626431) để đặt vé trước 15h trước hôm đi. Tôi vì bọn bạn chưa chốt được có đi hay không cho tới khuya muộn, nên cũng chẳng đặt vé. Một phần, cũng không thể ngờ là lại đông tới mực độ này.
Ăn xong, tôi đi vào trong Cảng để mua vé cho cả bọn. Bên trong đông chẳng kém gì bên ngoài. Xếp hàng chờ mua vé, được một hồi thì người ta kêu mọi người ra khỏi hàng, xuống ghế ngồi, vì đã hết vé buổi sáng. Chờ mua vé buổi chiều, Tôi đi ra thông báo cho cả bọn biết. Rồi quyết định coi nên làm gì, lúc này thì cũng nghe bên trong thông báo là ngưng bán vé luôn. Có lẽ do du khách lên đảo đã đông, có khả năng quá tải cho các tàu rời đảo về đất liền vào ngày hôm sau.

Tôi có lân la lại hỏi mấy thuyền cá ở gần đấy, nhưng đáng tiếc là ngày hôm đó không có tàu nào đi ra đảo Lý Sơn để xin đi nhờ cả. Nhóm ngồi bạn lại, và thống nhất đi đảo Tam Hải, ở Quảng Nam. Không tiếp nhận việc này với vẻ nuối tiếc, mà coi nó như một cơ hội để đến một đảo khác, vì dù sao thì Lý Sơn dịp này đông quá thể 🙂
Lang thang những cung đường mới.
Vì đảo Tam Hải cũng nhỏ, nên không cần phải vội đi tới sớm. Chúng tôi lại lang thang theo các cung đường mới. Ở đoạn gần sân bay Chu Lai, có một con đường ven biển, dọc theo vịnh Dung Quất, với rất nhiều resort bị bỏ hoang. Cả đám quẹo vào một lối mòn nhỏ dẫn ra biển. Đường cát nên, rất khó để điều khiển xe chạy vững. Đón chúng tôi tại nơi đây là một bãi biển dài vắng vẻ, nước trong vắt. Phía xa trên bờ cát thì có vài con bò đang ăn lá cây, ngược lại phía xa ngoài khơi là những con tàu lớn đang cõng hàng trăm (có thể hơn) các container. Do xa quá nên cũng không xác định rõ là những con tàu đó đang đi chậm, hay đứng yên. Cả bọn tận hưởng cảnh biển, chụp hình, trò chuyện một hồi mới chịu rời đi vì… quá nắng…
Con đường vắng ven biển với nhiều Resort bỏ hoang
Đường đến với đảo Tam Hải
Tới chợ Tam Quang, chúng tôi vào một quán nước ngồi nghỉ ngơi, hồi sau, trong khi chờ đồng bọn đi chợ, tôi tranh thủ chợp mắt một lúc. Ngồi lì ở quán nước, chắc cũng tầm 2 tiếng, bọn tôi đi ăn trưa. Quán ăn gần cổng chợ Tam Quang. Út Lệ, tên quán, ở đây bán cơm gà và cơm sườn, chị chủ quán và mấy người ở đây rất vui tính, hỏi han tụi tôi đủ điều. Nào là: từ đâu tới, bao nhiêu tuổi, sao đi gì 3 nam mà chỉ có 2 nữ, v.v… Ăn xong trước cả đám, tôi còn ngồi tâm sự đời với một cô có con trai bằng tuổi tôi đang làm việc ở Đà Nẵng. Bạn đó muốn vô Sài Gòn làm mà cô không cho, vì cả nhà chỉ còn mỗi một đứa con, sợ con vào Sài Gòn rồi thì ít gặp được.
Gần 12h30 chúng tôi chạy ra bến phà, thì cũng vừa lúc phà chuẩn bị rời bến bên phía đảo.
Đảo Tam Hải, gần đất liền, chỉ cách một con sông, có phà qua lại, điều kiện thuận tiện nên dân cư sinh sống bên đảo khá là đông. Các bạn lên Google Maps, bật chế độ vệ tinh cũng có thể thấy rõ điều đó 🙂
Bến phà không có gì đặc biệt, chỉ là đoạn cuối của một con đường, nối thẳng ra sông. Không có biển báo hay thanh chắn nào cả. Đứng đợi phà thì các bạn nhớ chừa đường cho xe từ trên phà xuống. Sau đó thì chạy lên phà và tiến về Đảo. Các bạn sẽ không phải mua vé khi lên Phà vào Đảo. Nhưng lúc đi ra thì sẽ phải mua vé với mức giá 5 nghìn cho một người và xe.
Phà chạy tầm 5 phút thì đã tới phía bên kia bờ, chúng tôi chạy xe xuống bờ và bắt đầu khám phá đảo Tam Hải 🙂
Cổng chào của Xã Đảo Tam Hải…
Trong phần tiếp theo chúng ta sẽ cùng nhau khám phá Đảo Tam Hải và một buổi tối cắm trại trên Hòn Mang,…