HomePhượtĐi bụiĐi bụi: tại sao?

Đi bụi: tại sao?

dsc_4280-02

Tôi bắt đầu loạt bài viết đi bụi của mình với những suy nghĩ về cuộc sống, và lý do tại sao tôi lại bỏ sau lưng mọi thứ để dấn thân mình vào một chuyến đi không kế hoạch, không tìm hiểu. Nói đơn giản, tôi chỉ cứ đi, và tận hưởng mọi thứ tôi sẽ gặp trên đường đi của mình, bất kể lả gì.

Nói về bản thân, tôi là một kẻ ưa dịch chuyển, khi tôi bắt đầu có điều kiện, tức là khi có việc làm, tôi đã bắt đầu đi phượt rất nhiều. Và dĩ nhiên, xuyên Việt là một giấc mà tôi luôn khao khát thực hiện. Tôi đã nghĩ đến xuyên Việt từ năm 2012, nhưng thời điểm ấy tôi chưa đủ điều kiện.

Trải qua nhiều việc, về mọi mặt: công việc, tình cảm, cuộc sống,… và cả những cuốn sách tôi đọc được mà tôi cảm thấy nó củng cố thêm cho cái ý thức hệ của mình về cuộc sống. Tôi nhận thấy rất nhiều người xung quanh cứ bị cuốn xoáy vào vòng xoay của công việc, để kiếm tiền, để làm giàu, và họ phớt lờ đi mọi thứ còn lại về những đam mê của họ.

Làm giàu? Tôi cũng đã từng ôm mộng giàu có. Dĩ nhiên tôi không phủ nhận bản thân mình không giỏi trong việc đó. Nhưng dần rồi những ý nghĩ trong tiềm thức của tôi trỗi dậy… Tôi mong tìm những bình yên trong cuộc sống và thực hiện những điều mình mong muốn, khao khát.

Tôi đã từng đọc ở đâu đó, sự nghiệp giống như là một căn bệnh của thế kỷ này. Người ta cứ phải lao vào kiếm tiền, hơn thua nhau về vật chất, đánh giá thành công qua con số về tài sản? Người ta không hơn thua với nhau về sự vui sống và niềm hạnh phúc? Hẳn rồi, bởi vì khi người ta thực sự vui sống và hạnh phúc, người ta chả hơn thua nhau làm gì nữa.

Nào, tới đây, bạn hãy dừng lại một chút và suy nghĩ, đã bao giờ bạn muốn bỏ tất cả lại để thực hiện một chuyến đi chơi, thoát xa mọi bộn bề cuộc sống chưa?

Có vài người bạn bảo tôi điên, tôi ngông, khi làm như vậy. Tôi cũng không trách gì họ. Bởi mỗi người một suy nghĩ mà. Đối với tới, cái thứ điên nhất là cắm đầu vào công việc và đánh mất những đam mê cuộc sống của mình. Và là vì cuộc đời này là của mình, mình sống cho mình, thật tệ khi mà không không thể làm những điều mình muốn. Và rồi khi có thể làm, thì có dám làm hay không lại là một chuyện nữa.

Ngồi yên một chỗ làm việc suốt cả ngày, rồi từ ngày này qua ngày khác thật là khiến tôi cảm thấy bệnh hoạn. Tôi có cảm giác như mình bị giam hãm giữa bốn bức tường. Thế nhưng chưa hết, rời khỏi chỗ làm, là tôi phải lao vào những con đường chật chội, ồn ào và toàn khói bụi. Cuộc sống bộn bè, bon chen và tù túng. Tất cả những thứ đó làm cho mong muốn được giải thoát, tự giải thoát của mình thêm mãnh liệt.

Tôi đã rời bỏ, và lên đường!

 

Previous article
Next article
Samderlust
Samderlust
Là một người yêu thích du lịch bụi, sẽ cảm thấy khó chịu khi cứ mãi ngồi yên một chỗ. Tôi luôn lang thang bất cứ khi nào có thể. Và tôi viết ra những trải nghiệm của mình. Để ghi nhớ lại những năm tháng của tuổi trẻ.
RELATED ARTICLES

1 COMMENT

  1. Bài hay quá em ơi!

    Những chia sẻ quả thật rất thấm. Cũng có những lúc anh lao vào vòng xoáy công việc và nhận thấy rằng làm giàu (tiền) không phải là thế mạnh của mình.

    Cảm ơn em đã chia sẻ !

    Anh xin phép share nhe !

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Most Popular